Dị nhân 50 năm không ngủ ở Việt Nam
Gặp dị nhân 50 năm không ngủ ở Việt Nam, từng được nhiều đài truyền hình Anh, Mỹ và Thái Lan về tận nhà đưa tin
Đó là ông Thái Ngọc (trú xã Quế Trung, huyện Nông Sơn, Quảng Nam), dị nhân nổi danh khắp xa gần vì 50 năm qua không ngủ. Khả năng kỳ quái của ông lão 80 tuổi này đã từng trở thành "đề tài nóng" khiến không chỉ người dân trong nước xôn xao mà còn thu hút cả truyền thông quốc tế vào cuộc tìm hiểu.
Những ngày giữa tháng 4/2022, PV tìm về lại miền sơn cước hẻo lánh của xứ Quảng để "mục sở thị" người đàn ông Việt Nam có khả năng đặc biệt này.
Nửa thế kỷ không ngủ
Tại vùng đất Quảng Nam vốn tồn tại nhiều câu chuyện lạ lùng này, có lẽ ông Thái Ngọc là một trong số những người nổi tiếng nhất vì năng lực siêu phàm của mình, nên khi hỏi đường vào nhà ông ai cũng biết và nhiệt tình chỉ dẫn.
Căn nhà cấp 4 cũ kỹ của "dị nhân không ngủ" nằm cô quạnh, lọt thỏm giữa thung lũng Nà Trăng, dựa lưng vào ngọn núi Chèo Bẻo. Bên trong trống trải, chỉ có mấy chiếc ghế nhựa, cái bàn gỗ và chiếc giường nhỏ. Dưới bếp, vài vật dụng nấu ăn đơn sơ…
Lúc tôi đến, ông Ngọc đang cặm cụi đun bếp, ấm nước chè xanh sôi sùng sục. Dù ở cái tuổi "xưa nay hiếm", dáng người cao gầy, gương mặt khắc khổ nhưng giọng nói của ông lão được mệnh danh là "thiên hạ đệ nhất… mất ngủ" này thì nghe âm vang. Ông nói nhiều, luôn miệng, tưởng chừng như chẳng bao giờ ngớt. Sau màn chào hỏi và tản mạn dăm ba câu chuyện phiếm, tôi đưa đẩy vào ngay chủ đề chính: Ông đã ngủ được chưa?
Ông Ngọc thở dài, lắc đầu: "Chịu ! Trời vẫn chưa cho ngủ. Thôi ráng, chắc cũng chẳng còn được mấy năm nữa…". Rồi, nhấp ngụm trà nóng, ve thêm lá thuốc, rít một hơi thật dài, ông Ngọc chậm rãi kể về cuộc đời mình, về "tai họa" mất ngủ suốt gần 18.300 ngày đêm.
Ông Ngọc sinh ra như bao đứa trẻ bình thường khác. Lớn lên, ông nối nghiệp làm nông của gia đình và kết duyên với 1 cô gái cùng làng. Tuy nhiên, người vợ này không may qua đời trong lúc sinh con đầu lòng. 6 năm sau, ông "đi thêm bước nữa" với một phụ nữ khác và có với nhau 5 đứa con (2 trai, 3 gái).
Rồi một ngày năm 1973, lúc 30 tuổi, ông Ngọc bất ngờ lên cơn sốt nặng, người mê man bất tỉnh. Kể từ đó ông không còn có thể chợp mắt được nữa…
"Tự dưng sau trận sốt đó, tôi cảm thấy không còn thèm ngủ nữa. Những đêm kế tiếp, tôi cố gắng nhắm mắt mà không được, rồi đêm nữa, đêm nữa, cứ thế đến nay đã 50 năm rồi tôi không ngủ", ông Ngọc nói, giọng buồn buồn.
Thời gian đầu mắc chứng bệnh lạ, ông Ngọc hết sức lo sợ, chạy chữa đủ khắp nơi. Thử đủ mọi cách, từ tây y đến đông y nhưng bất thành.
"Cứ mỗi lần đến bệnh viện là bác sĩ lại bảo tôi không bệnh chi cả, mất ngủ vài bữa sẽ hết. Nhưng suốt 50 năm qua tôi vẫn chưa thể ngủ được một phút nào. Những ngày đầu mất ngủ, trong người thấy bứt rứt khó chịu lắm, nhưng riết rồi quen, với lại chuyện ăn uống và sức khỏe vẫn bình thường nên tôi cũng không còn mơ màng đến giấc ngủ nữa", ông Ngọc cười móm mém nói.
Từ khi không ngủ được, "ngồi không, ngắm vợ hoài cũng chán" nên cứ đến nửa đêm là ông Ngọc lại lục đục làm việc. Lúc đầu, thấy ông khuya nào cũng cặm cụi ngoài đồng, hàng xóm dị nghị, bảo ông bị "dở hơi", thậm chí nhiều người còn độc miệng nói ông bị ma nhập. Nhưng rồi dần dà, biết căn bệnh lạ của ông nên họ tỏ ra thông cảm cho thói quen của "dị nhân" suốt 1 thế kỷ "lấy đêm làm ngày" này.
Với 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày, ông Ngọc quán xuyến tất tật mọi công việc trong nhà. Nhưng quần quật mãi, nhiều lúc không có gì để làm nữa, ông Ngọc lại ra sân ngồi ngắm trăng sao, châm điếu thuốc và lặng nghe tiếng côn trùng kêu để trông chờ trời sáng. Với "dị nhân" 80 tuổi này, màn đêm là cả một thế giới cô đơn, lạnh lẽo và dài vô tận mà có lẽ chỉ ông mới có thể cảm nhận hết được.
Bí ẩn thách thức khoa học
Rồi chuyện lạ đồn xa, việc mất ngủ của người nông dân ở Quảng Nam bỗng trở thành "đề tài hot" cho các thông tấn, truyền hình khắp nơi trên thế giới. Nhiều đoàn làm phim, phóng viên báo đài nước ngoài đã lặn lội đến tận nơi để xác thực. Ông Ngọc bỗng dưng nổi tiếng khắp quốc tế vì kỷ lục chẳng lấy làm vui gì này.
Cố gắng "lùng sục" trong trí nhớ, ông Ngọc xòe bàn tay ra đếm và bắt đầu kể từ đoàn Thái Lan gồm có 5 người sang quay phim ông hơn một tuần, tiếp sau đó là các đoàn Anh, Mỹ, Australia, Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan,… Mỗi đoàn đến đều lắp hàng chục camera khắp nơi để giám sát nhất cử nhất động, chỉ để biết ông có chợp mắt được hay không dù trong tích tắc.
Thậm chí có đoàn còn mở đủ loại nhạc để "ru" ông Ngọc ngủ. Thế nhưng rốt cuộc, các nhà báo dù thay nhau túc trực vẫn phờ phạc, rồi lăn đùng ra ngủ li bì. Còn tất cả các máy quay phim hay chụp ảnh cứ vài ngày lại tự động "đứng bánh" vì hết pin, trong khi mắt ông Ngọc lúc nào cũng mở to, thao thức…
Để kiểm chứng kỷ lục "không chịu ngủ" của ông Ngọc, một đoàn làm phim ở Anh còn đưa ông xuống Bệnh viện Tâm thần Đà Nẵng làm hàng loạt xét nghiệm để tìm nguyên nhân, nhưng tất cả kết quả đều không có gì bất thường. Y học bó tay!
Theo các bác sĩ, thông thường, hệ thần kinh con người làm việc theo chu kỳ thức - ngủ; chu kỳ ngủ sẽ giúp tái tạo, phục hồi sức lực, nơron thần kinh… Riêng với ông Ngọc, dù đã mất chu kỳ ngủ suốt mấy chục năm nhưng cơ thể ông lại có cơ chế tự bảo vệ và tái tạo tế bào thần kinh, tái tạo sinh lực. Đây là trường hợp có 1-0-2, bởi nếu bình thường, mất ngủ sẽ dẫn đến suy kiệt thần kinh, trầm cảm… Nhưng điều kỳ lạ là ông Ngọc vẫn ăn uống bình thường và chẳng bao giờ đau ốm gì. Trường hợp này quá bí ẩn và chưa có giải thích thỏa đáng.
Thậm chí, nhiều đoàn chuyên gia đến từ châu Âu có nhã ý mời ông Ngọc qua nước họ với máy móc, thiết bị hiện đại hơn để kiểm tra, chữa trị, nhưng ông từ chối. Bởi, ông chỉ muốn sống yên bình ở làng quê vui cảnh điền viên, bên người vợ hiền và các con nhỏ.
"Hồi đó tôi sợ đi theo họ qua nước ngoài rồi biết khi nào được về. Qua đó xa lạ, rủi có chuyện gì biết kêu ai. Với lại, nếu vì mất ngủ mà sinh ra bệnh tật, trong nước không chữa trị được thì tôi đi liền. Đằng này mất ngủ mà vẫn khỏe mạnh, làm việc năng suất gấp đôi thì tôi đi làm gì…", ông cười Ngọc cười móm mém nói và khoe mình hàng ngày có thể vác 1 bao lúa nặng hơn 50 kg đi một quãng đường dài 3 km từ ruộng về nhà.
Nói là vậy, nhưng thật ra, thức nhiều, thấy vợ con ngủ, ông Ngọc bảo cũng thèm lắm! Đã nhiều lần, ông cố thử tìm mọi cách để ngủ. Nhưng từ rượu, bia đến thuốc ngủ các loại cũng đều chào thua 2 con mắt ông.
"Nhiều lúc thức đêm một mình buồn quá, tôi cũng thèm một giấc ngủ nên lạm dụng bia rượu để hi vọng được chợp mắt, nhưng uống miết, dù uống say mấy cũng không thể ngủ được. Có mấy lần tôi mua vài liều thuốc ngủ ‘nặng đô’, rồi uống luôn một thể mà vẫn không ăn thua. Có lẽ trời không cho mình ngủ. Thôi thì chờ đến giấc ngủ nghìn thu. Hi vọng lúc đó con cái ăn nên làm ra, gia đình êm ấm, cho mình ngủ yên", ông Ngọc tâm sự.
Thực tế, trên thế giới cũng có rất nhiều người không ngủ được, nhưng thời gian mất ngủ không dài như ông Ngọc. Hiện, vẫn chưa ai có thể tìm ra được căn nguyên vì sao mà ông Ngọc lại "trắng đêm không ngủ" hơn nửa đời người. Thế nhưng bây giờ, ông cũng không quá quan trọng đến việc chạy chữa căn bệnh lạ này nữa.
"Hơn nửa đời người không ngủ nên giờ đã thành thói quen rồi. Với lại già rồi, thôi ráng ít năm nữa chết sẽ ngủ luôn một giấc thật dài, còn giờ có tiền để ăn cho sướng chứ dại gì mà ‘nuôi’ bác sĩ", ông Ngọc hóm hỉnh nói, nhưng đôi mắt đã mờ hơn trước.